Thư Sinh Hàn Gia

Chương 12: Thư Sinh Hàn Gia (convert) Chương 12:Sát Cơ Tứ Phía


Người đăng: Ngàn năm lão Yêu Quái đẹp trai suất khí người gặp người mê anh tuấn phong độ Hàn Đức hay Thiên Ảnh Linh Hồ

Lão tác âm thầm khinh bỉ ngón giữa Hàn Tử Sinh thôi không nói nhiều chúng ta lại tiếp tục theo dõi câu chuyện này.

"Hỏa Chưởng cùng Thổ Chưởng mới chỉ Tiểu Thành ba môn còn lại đều là nhập môn..!!~~".

Tử Sinh âm thầm cảm thán Ngũ Hành Chưởng không hổ là tuyệt kỹ của Vô Thần Môn độ khó cũng như uy lực kinh người,Vô Thần Thiên Thư viết luyện đại thành người bài sơn đảo hải dung hợp thành Vô Cực một chưởng có thể xoắn nát hư không. Nhưng cũng chưa phải là Trấn Tông Chí Bảo Tiên Kỹ, Tuyệt Thần Chưởng mới chính là chí bảo tiên kỹ của Vô Thần Môn do cảnh giới của Tử Sinh quá thấp nhất thời không thể tu luyện đành cảm thán không thôi.

"có thể lấy trận pháp phối hợp..!!~".

Tử Sinh như nhớ tới điều gì vui vẻ bước bộ Bát Quái Bộ hiện ra ,Tử Sinh chân đạp Bát Quái hai tay hỏa chưởng khí thế hùng hồn..

"Phong Hỏa Thuật..!!~~".

Hai tay hắn hồng diễm linh khí bao chùm dần tụ lại bao chùm hai tay hắn màu hồng diễm rất kỳ dị ,Tử Sinh cước bộ quỷ dị đánh ra nhất chưởng..

"ầm...!!".

"vù..vù..!!~~".

Không khí hơi rung động Tử Sinh thu lại chưởng nhìn cái bàn bị đánh cho chia năm sẻ bảy nhất thời cười nhẹ ,hắn đã tiêu hao sáu phần linh lực chỉ để kết hợp thuật phong ấn cùng Hỏa Chưởng đủ thấy ngộ tính kinh người ,Tử Sinh ngồi xếp bằng lại hồi phục thể lực hai tay bấm quyết miệng quát.

"Phục Ma Trận..!!~~".

Hai tay hắn ấn pháp nhanh chóng tốc độ kinh người đập mạnh xuống sàn nhà tạo ra cổ quái ký hiệu cấp tốc lan ra bao chùm ngôi nhà ,Tử Sinh nhìn từng dòng đạo ấn vui vẻ cười hắn vừa rồi lần thứ hai bày ra Phục Ma Trận đã tiêu hao mấy ba thành giờ chỉ có nước ngồi hồi phục linh lực. Phục Ma Trận chỉ là tiểu trận pháp của Vô Thần Môn nhưng đủ tạm thời chống lại Luyện Khí Lục Trọng Thiên một canh giờ,Tử Sinh trải qua thất bại một lần liền đúc kết ra kinh nghiệm không ngờ thật sự thành công hắn đều yên tâm đi tìm Hỏa Linh Thảo.

Cảm nhận đan điền hồi phục linh khí đã chín phần Tử Sinh nhìn lại Hàn thúc một cái thấy Hàn thúc vẫn ngủ mới tiếp tục điên cuồng tu luyện,động tĩnh vẫn tương đối nhưng vì đại phu đã phong huyệt của Hàn thúc nên hắn chìm vào giấc ngủ sâu tạm thời ổn trụ tính mạng nên không thể phát giác Tử Sinh động tĩnh.

Sáng sớm hôm sau.

"cộc,cộc...!!~~".

Nghe thấy tiếng cửa gõ mấy hồi ,Tử Sinh mở mắt ra đứng dậy ra mở cửa.

"Hàn Gia,ta mang điểm tâm sáng cho người..!!~~".

Đại phu tay bê đĩa điểm tâm đợi sẵn bên ngoài khi thấy Tử Sinh mở cửa liền cười nói.

"được rồi,để ta cầm ngươi kiểm tra Hàn thúc đi..!!~~".

Tử Sinh nhận lấy đĩa điểm tâm cười nói nhìn thấy sau lưng đại phu bóng dáng thấp gầy tiểu hài cười nói.

"đây là..??~~."

"Hàn Gia đây là ta duy nhất nhi tử Hữu Trác năm nay mười hai tuổi..Hữu Trác còn không gặp qua Hàn Gia..!!~~".

Lê Hữu Bình cười nói.

"Hữu Trác gặp qua Hàn Gia..~~".

Lê Hữu Trác âm thanh nhỏ hơn muỗi cười nói vẫn nấp sau lưng Lê Hữu Bình thầm đánh giá Tử Sinh.

"ừm..!!~".

Tử Sinh thân thiện cười gật đầu.

"đại tiên ngươi khỏe..!!~".

Từ xa âm thanh vang tới,Tử Sinh mặt mày cười khổ đối với vị tiểu vương tử này.

"gọi ta Hàn Gia..!!~~".
Âm thanh trầm xuống dọa hai người kém chút ngã xuống.

"vâng ,Hàn Gia..".

Tiểu vương gia vẫn hèn mọn bộ dáng cười nhìn Tử Sinh.

"tìm ta có chuyện gì sao?..~".

Tử Sinh không thích nhìn tiểu vương tử vẻ mặt hơi không thích nói.

"Hàn Gia ,ta muốn từ biệt ngươi hôm nay ta cùng gia muội phải quay về vương phủ..!!~~".

Tiểu vương tử vẫn cung kính nói.

"vậy lệnh muội..!!~~".

Tử Sinh nhìn lại hỏi nhẹ.

"đã ở ngoài xe , Hàn Gia sau này có duyên sẽ gặp..!!~~".

Tiểu vương tử cười một tiếng rồi cáo từ với mọi người.

"ta tiễn tiểu vương tử một đoạn.".

Tử Sinh cười một tiếng dù sao cũng là tiểu vương tử cũng phải cấp mặt mũi.

"Hàn Gia đến đây là được rồi..ngày khác tái ngộ..!!~~",

Tiểu vương tử cười nói rồi nhanh nên xe ngựa,Quận Chúa tay hơi gạt tấm rèm ra khẽ nhìn Tử Sinh,Tử Sinh thấy vậy khẽ gật đầu chào,nàng đỏ hồng hai má ngượng ngùng hạ rèm xuống,Tử Sinh thấy vậy khẽ cười nhìn theo chiếc xe ngựa chạy đi xa.

"hừ..!!~~".

Tử Sinh cảm giác nhạy bén yêu khí nhàn nhạt lặng lẽ trà trộn lẫn vào trong trấn Uông Bí cùng vài đạo nhạt mạnh mẽ khí tức rất gần ,không thể nới lỏng cảnh giác nhìn nên bầu trời mây đen đã kéo về ..

"quà...quà...!!~~."

Tiếng quạ bắt đầu vang nên không khí cũng lạnh đi sát khí nội liễm rất nhiều...


Tử Sinh cười nhạt khóe miệng cong nên thư giãn đi vào trong hiệu thuốc..

"Xem ra Hỏa Linh Thảo phẩm chất không thấp mới có thể mê hoặc nhiều như vậy chưa hóa hình yêu vật cùng vô số tán tu như vậy..!!~~".

Tử Sinh đứng trên tầng hai hiệu thuốc nhìn tứ phía sát cơ dần nổi nên cảm giác không phải đơn giản chỉ như thế.

"trong Vô Thần Thiên Thư chắc chắn có ghi chép...".

Tử Sinh nhanh tay lật lại Vô Thần Thiên Thư tỉ mỉ tra xét.

Vô Thần Thiên Thư viết.


"Hỏa Linh Thảo là Bán Phàm Cấp Linh Thảo có thể kéo dài tuổi thọ của phàm nhân mỗi ba mươi năm sẽ nở hoa một lần và kết ba trái Hỏa Linh Quả sẽ tăng đột ngột lên Phàm cấp xếp vào hạng chót trong mười loại phàm cấp linh thảo hiếm trong thiên địa ,bản thân nó có Hỏa Điểu là dị thú nghe đồn gần họ với Phượng Hoàng , bản thân nó tương đương Trúc Cơ Kỳ tu sĩ nhân loại Bát Giai Yêu Thú ,đôi vuốt cứng rắn miệng phun kỳ hỏa đốt mọi thứ tốc độ vô tung vô hình ,Hỏa Điểu rất khó đối phó ...".

Tử Sinh gập lại Vô Thần Thư ngưng đọng nhìn lại hướng sâu trong rừng sâu nơi có từng xung động nhè nhẹ nhưng khủng khiếp ,nhưng hắn lại đột nhiên mỉm cười nụ cười tinh tế mà lạnh lẽo.

"ta sẽ cứu được Hàn thúc điều tra ra chân tướng cái chết của cha ta ,Hỏa Điểu thì tính là gì ta sẽ bắn dụng hắn luôn...?!~~".

Đối với thực lực bản thân yếu kém hắn sở dĩ hiểu dõ nên bắt đầu trù bị dự mưu..
Đăng bởi: